Thứ Bảy, 24 tháng 3, 2012

thơ tình : BUỒN THƯƠNG ĐỨT RUỘT - THÁI NGỌC SƠN

thơ tình : BUỒN THƯƠNG ĐỨT RUỘT - THÁI NGỌC SƠN



 

Em hỡi ! ……

Từ ngày tôi được yêu em

Rồi cũng từ ngày tôi mất em

Từng hạt buồn nẩy xanh mầm nhớ

Theo dòng nước lạnh về trong cõi thiền

Linh hồn tôi nay là đá cuội

Tình buồn như Cuội ngồi trên trăng

Ngàn năm thương nhớ ngậm ngùi em ơi

Giữa cơn mưa hoang đường

Sóng trong tim dâng tràn khóe mắt

Ta ôm cô đơn cho lòng nỗi quạnh hiu

Một thuở ….

Say tình em như say đêm hoa Quỳnh lên hương

Hơn  bốn mươi năm ……

Bốn mươi năm đâu phải là ngắn

Thương nhớ vẫn còn đọng trong tôi

Nghe nỗi đau lạc loài

Bên trời hạ vắng

Gió thầm đi qua

Còn đây bịn rịn dấu chân son

Sao đời em ẩn bóng

Dẫu sao cũng biết ơn em …..

Biết ơn em đã đi qua đời tôi

Cho tôi nếm mùi ngọt đắng sầu cay

Bờ vai tôi đã bao phen lậ đận

 

Đêm trăn trở lòng buồn tôi lại hỏi tôi

Tại sao  !…

Ai trả lời một câu hỏi

Tại sao gặp nhau đành cúi mặt

Bỏ mặc ta uống chén muộn phiền

Khi có đèn ai lại nhớ vầng trăng

Này em hỡi ! ….

Chuyệt cuộc đời ai nhớ ai quên ai !

 

Ra đi là hết rồi

Mặc kẻ nước mắt sa

Xin cho tôi khóc cùng thu lần cuối

Hòa lẫn hồi chuông câu nguyện rưng rưng đổ

Cho nhớ thương cho tình yêu vĩnh viễn

Một mình đối bóng

Nỗi niềm ẩn khuất

Giờ ngậm ngùi niềm tủi hận mênh mang

Đêm trừ tịch nằm vắt tay lên trán

Tìm lại ta mắt rưng lệ buồn

Bỗng nghe thương nhớ se sắt tim

Phụ tình nhau em đoạn bước sang ngang

Duyên hai đứa bây giờ đường xuôi ngược

Em ơi buồn đứt ruột

Tình thuở ấy ai hoài

Góc phố nhỏ một phần tim để lại

Lời ước thề vàng đá thoảng mây bay

Thôi đã hết tử đây thôi đã hết

Còn đêm nay rượu uống chẳng mềm môi

Những ân kỷ nụ hôn ngày ấy

Nguyện xin làm đá cuội mãi bên nhau

Trái tim yêu dự cảm giữa đường đời

Để một mai khi trở về cát bụi

Ai khóc thương ai chuyện tang bồng

 

 

 

                                 nhạc sĩ – nhiếp ảnh Ngọc Sơn

                                               25 – 03 - 2012

 

 

 

 

nhạc sĩ - nhiếp ảnh Ngọc Sơn